Tuesday, March 17, 2015

Bài học cho đấng mày râu từ chàng binh nhất Ross A. McGinnis và Hạ sỹ quan Michael Monsoor


Hiếm có đức hạnh nào cao quý hơn đức hi sinh. Khả năng quên mình gạt đi cái tôi cá nhân vị kỷ để bảo vệ và hoàn thành mong ước của người khác cần sự trưởng thành và tự nhận thức rất lớn mà ít người đàn ông nào có được. Thay vào đó, nhiều người ngày nay chỉ là những đứa trẻ to xác mà thôi. Họ nhìn thấy thế giới và những người xung quanh như là công cụ để thỏa mãn ham muốn của mình. Chỉ khi đã thỏa mãn rồi họ mới bắt đầu nghĩ cho người khác. “Làm thế tôi được gì?” đã trở thành câu cửa miệng của cả một thế hệ.
 “Hy sinh” (sacrifice) bắt nguồn từ một từ tiếng Anh cổ có nghĩa là “ban thánh”. Nhiều dân tộc và tôn giáo cổ xưa xem việc tế người và động vật như một cách thanh lọc cuộc sống và cộng đồng của họ. Nhưng những hành động đó là vô nghĩa; những cử chỉ bên ngoài sẽ không bao giờ bù đắp được cho những thiếu sót bên trong. Bởi vậy nên thay vào đó, một người nếu muốn được gột sạch tội lỗi phải trở thành một vật tế sống.
Vấn đề với một vật tế sống là anh không thể trèo ra khỏi bàn thờ được. Khi lửa đã đến chân, liệu bạn có thể đương đầu?
Hai người đàn ông này đã đương đầu với lửa, theo đúng nghĩa đen, và chiến thắng. Đều là những người lính, họ có nhiều thứ để dạy cho chúng ta về tinh thần hi sinh quên mình.
Binh nhất Ross A. McGinnis   


“Sinh mạng của bốn người anh em trong quân ngũ có giá trị hơn sinh mạng của nó. Chỉ là một phép toán mẫu giáo. Bốn lớn hơn một. Ross không hề quan tâm đến việc nó có thể thoát ra an toàn không chút xây xước… Lựa chọn của Ross rất đơn giản, nhưng đơn giản không có nghĩa là dễ dàng. Câu trả lời quyết đoán trước một lựa chọn đơn giản nhưng khó khăn của Ross sẽ là một tấm gương sáng cho chúng ta noi theo. Chúng ta đều phải đưa ra những lựa chọn đơn giản, nhưng có bao nhiêu lần chúng ta chấp nhận hi sinh bản thân mình để có câu trả lời đúng. Cần có danh dự để đưa ra lựa chọn này.” – Cha mẹ của Binh nhất Ross A. McGinnis
Vào ngày 04 tháng 12 năm 2006, Binh nhất Ross A. McGinnis đang làm nhiệm vụ điều khiển trụ súng máy của chiếc xe Humvee tuần tra trên đường phố Adhamiyah, Iraq. Từ nóc của một tòa nhà ngay gần đó, một thành viên phe nổi dậy bất ngờ ném một quả lựu đạn về phía chiếc xe đang đi tuần. Những quân nhân như McGinnis đã từng được đào tạo phải làm gì trong những tình huống như thế này, việc quan trọng nhất anh cần làm là ngay lập tức tìm cách tháo chạy khỏi chiếc xe. Tuy nhiên McGinnis đã bỏ qua những gì anh được hướng dẫn, thay vào đó anh chỉ nghĩ tới sự sống của bốn người anh em khác vẫn đang mắc kẹt trong chiếc Humvee. Anh hét lớn “Lựu đạn!” vào microphone để cảnh báo họ về tai họa đang bất ngờ giáng xuống. Ngay lập tức không chần chừ, McGinnis tìm cách kẹp chặt quả lựu đạn vào giữa cơ thể anh và chiếc xe. McGinnis che trái lựu đạn bằng lưng mình. Chỉ trong khoảng hai giây, trái lựu đạn phát nổ. Cơ thể McGinnis gần như chịu đựng toàn bộ sức công phá của thứ vũ khí giết người. Chính sự vị tha và lòng dũng cảm của anh đã cứu sống bốn người.
Điều thú vị là, một trường hợp tương tự đã xảy ra chỉ mới một tháng trước đó. Một đoàn hộ tống đã phải đối mặt với cùng kịch bản tấn công này. Một quả lựu đạn được phe nổi dậy ném vào chiếc Humvee, chỉ có điều lúc đó người đàn ông đứng tại tháp súng của chiếc xe đã lựa chọn nhảy ra khỏi chiếc xe. May mắn rằng quả lựu đạn đó không phát nổ. Sau khi nghe câu chuyện, McGinnis đã thú nhận rằng anh cũng không chắc chắn liệu mình sẽ làm gì nếu anh được đặt trong hoàn cảnh như thế. Đó chỉ là một quyết định đến trong vài giây khi quả lựu đạn rơi xuống dưới chấn của chàng trai dũng cảm, nhưng chỉ một quyết định nhỏ đã cho chúng ta thấy được phẩm chất thật sự của chàng binh nhất McGinnis.
Hạ sĩ phụ trách kỷ luật Micheal Monsoor


Ngày hôm đó, Mikey đối mặt với Tử thần và nói “Ngươi không thể lấy đi những người anh em của ta. Ta sẽ ra đi thay cho họ.”
-Một trong những sỹ quan hải quân được cứu sống bởi Hạ sĩ Michael Monsoor.

Ngay cả trước cái ngày định mệnh ở Iraq, Micheal Monsoor vẫn luôn thể hiện mình là một người đàn ông thực sự. Monsoor từng là một đứa trẻ có thể trạng yếu ớt bị hành hạ bởi bệnh hen suyễn, một phần tuổi thơ của ông gắn liền với bệnh viện. Nhưng cũng giống như Theodore Roosevelt, Monsoor đã không ngừng nỗ lực và không để sự yếu ớt đó ngăn cản cuộc sống của ông. Anh bắt đầu rèn luyện cơ thể bằng cách thường xuyên thách thức anh chị em của mình thi bơi. Và thậm chí anh còn tiến xa hơn; anh là một thành viên của đơn vị tác chiến tinh nhuệ nhất thế giới: Hải quân Hoa Kỳ (The Navy Seals).
Những ngày mài dũa này đã có ích khi Monsoor thực hiện nhiệm vụ ở Iraq trong vai trò xạ thủ súng máy ở một tổ biệt kích SEAL. Ngày 29 tháng 9 năm 2006, tổ của Monsoor ẩn nấp trên một tòa nhà ở Ramadi, một điểm nóng bạo lực và là thành trì của quân nổi dậy. Sáng hôm đó, tiểu đoàn quân hỗn hợp của anh đã tấn công và tiêu diệt nhiều tên địch, làm lộ ra vị trí của anh. Người dân chặn mọi ngả đường và một nhà thờ kích động quần chúng bao vây lực lượng. Dưới làn mưa đạn, Monsoor và hai người đồng sự của mình đã núp vào được vị trí an toàn. Trong khi Monsoor chăm chú quan sát động tĩnh của quân địch, một tên nổi dậy ném lựu đạn lên nóc nhà. Quả lựu đạn đập vào ngực Monsoor nẩy ra. Nằm ngay sát lối đi duy nhất, Monsoor có thể thoát ra một mình. Nhưng không, anh hét lớn, “Lựu đạn!” và khi quan sát thấy những đồng chí của mình không đủ thời gian để ẩn nấp, anh lao tới che quả đạn bằng thân mình, hứng chịu toàn bộ sức công phá. Hai người anh em SEAL chỉ bị thương nhẹ, nhưng thoát chết.
Bài học cho mọi đấng mày râu
                                    
Phần lớn chúng ta sẽ không phải đối diện với những hoàn cảnh sinh tử như thế. Nhưng sự dũng cảm quên mình của Binh nhất McGinnis cũng như Hạ sĩ Monsoor là những giá trị mà mọi người đàn ông nên có. Hi sinh thân mình không bao giờ là dễ dàng, dù trên chiến trường hay trong đời sống thường nhật. Nếu được thăng chức, kiếm được nhiều tiền và tiếng tăm hơn đổi lại việc không có thời gian dành cho gia đình nữa, liệu bạn có thể từ chối? Khi vợ bạn đề nghị bạn bỏ thuốc lá vì nàng muốn cùng bạn sống đến bạc đầu, liệu bạn có thể bỏ không? Khi một người bạn yêu cần một quả thận, liệu bạn có sẵn sàng? Liệu bạn có dám hi sinh mong ước của bản thân để giúp người khác?

Luôn có một lối thoát, một con đường lùi dễ dàng. Bạn sẽ làm gì nếu được yêu cầu bước tới? Bạn sẽ chần chừ sợ hãi và bỏ chạy ư? Hay bạn sẽ có sức mạnh để làm điều đúng đắn? Chúng ta sẽ không bao giờ chắc chắn hoàn toàn về cách chúng ta phản ứng trong giây phút đó, đối diện với những quyết định như vậy. Nhưng chúng ta có thể lựa chọn mỗi ngày, trong trái tim và khối óc, rằng chúng ta sẽ là người như thế nào. Chúng ta có thể lựa chọn không bao giờ trốn tránh thử thách. Chúng ta có thể chiến đấu mỗi ngày để đạt được những giá trị và bài học của một người không vị kỷ. Để rồi, đến khi cần phải hi sinh, chúng ta sẽ không chần chừ mà tự động có một quyết định đầy danh dự.



1 comment:

  1. Thanks bài viết của admin
    …………………….
    Thuocmocrauhieuqua.com
    Hotline: 0916 812 933 - 0976 258 618
    mua thuốc mọc râu hiệu quả nhất ở đâu?

    ReplyDelete